20. Kinh tế học

Nguyên tắc 50/20/30 (50/20/30 budget rule) là gì?

Hình minh họa. Nguồn: The Balance

Nguyên tắc 50/20/30 (50/20/30 budget rule)

Định nghĩa

Nguyên tắc 50/20/30 trong tiếng Anh là 50/20/30 budget rule.

Nguyên tắc 50/20/30 là một kế hoạch trực quan và đơn giản để giúp mọi người đạt được mục tiêu tài chính của mình.

Theo nguyên tắc này, thu nhập sau thuế được nên được phân bổ vào ba nhóm chính: 50% dành cho nhu cầu, 30% dành cho mong muốn và 20% còn lại dùng để tiết kiệm.

50%: Nhu cầu (Needs) 

– Đây là danh mục chi tiêu dành cho những nhu cầu thiết yếu.

– Nhu cầu là những hóa đơn mà bạn nhất định phải thanh toán và những thứ cần thiết cho cuộc sống hàng ngày. Chúng bao gồm các khoản chi phí nhà ở (tiền thuê nhà), chi phí đi lại (tiền xăng xe), hàng hóa, bảo hiểm, chăm sóc sức khỏe, thanh toán nợ tối thiểu và các tiện ích.

– Đây là những khoản chi phục vụ trực tiếp đời sống hàng ngày, là các khoản chi thường xuyên và không biến động nhiều giữa các tháng. Danh mục “nhu cầu” không bao gồm các mặt hàng bổ sung, chẳng hạn như HBO, Netflix, Starbucks và ăn tối ở ngoài.

– Một nửa thu nhập sau thuế của bạn phải được sử dụng để trang trải cho nhu cầu và nghĩa vụ. Nếu bạn đang chi tiêu nhiều hơn nhu cầu của mình, bạn sẽ phải thực hiện chiến lược cắt giảm hoặc cố gắng thu hẹp lối sống của mình.

Tham khảo:   Cung (Supply) là gì? Các yếu tố ảnh hưởng đến cung

Đó có thể là việc thuê một ngôi nhà nhỏ hơn hoặc đi một chiếc xe ít tiền hơn hơn. Bạn cũng có thể đi chung xe hoặc sử dụng phương tiện giao thông công cộng, hay thường xuyên về nhà nấu ăn hơn…

30%: Mong muốn (Wants)

– Mong muốn nằm trong danh mục hàng hóa không thiết yếu của mỗi cá nhân. Điều này bao gồm bữa tối, vé xem phim, túi xách mới, vé tham dự các sự kiện thể thao, kì nghỉ, thiết bị điện tử mới nhất và Internet tốc độ cao.

– Đây là các khoản chi thường biến động giữa các tháng và tùy thuộc vào sở thích và lối sống của mỗi người.

– Để giảm chi tiêu cho các khoản thuộc danh mục “mong muốn”, bạn có thể tập thể dục tại nhà thay vì đến phòng tập thể dục; nấu ăn thay vì ăn ngoài; xem thể thao trên TV thay vì mua vé xem trực tiếp.

– Danh mục này cũng bao gồm các quyết định nâng cấp mà bạn đưa ra, chẳng hạn như chọn một miếng bít tết đắt tiền thay vì một chiếc bánh hamburger rẻ tiền hơn, mua một chiếc Mercedes thay vì một chiếc Honda tiết kiệm hơn hoặc lựa chọn giữa việc xem truyền hình bằng ăng-ten miễn phí và chi tiền để xem truyền hình cáp.

Tham khảo:   Khách sạn boutique (Boutique hotel) là gì?

– Về cơ bản, mong muốn là tất cả những khoản chi bổ sung để làm cho cuộc sống thú vị và giải trí hơn.

20%: Tiết kiệm (Savings)

– Cuối cùng, hãy cố gắng phân bổ 20% thu nhập ròng của bạn cho các khoản tiết kiệm và đầu tư.

– Bạn nên có ít nhất 3 tháng tiền tiết kiệm khẩn cấp trong tay trong trường hợp mất việc hoặc trong những tình huống không thể lường trước, sau đó tập trung vào việc nghỉ hưu và đáp ứng các mục tiêu tài chính khác.

– Tiết kiệm cũng có thể bao gồm trả nợ. Mặc dù các khoản thanh toán tối thiểu là một phần của danh mục “nhu cầu”, bất kì khoản thanh toán bổ sung nào cũng có tác dụng làm giảm tiền gốc và tiền lãi phải trả trong tương lai, vì vậy chúng cũng được coi là các khoản tiết kiệm.

– Danh mục này chỉ nên được bổ sung khi danh mục “nhu cầu” (chi phí thiết yếu) đã được xét đến và trước khi bạn kịp nghĩ đến bất cứ điều gì thuộc danh mục “mong muốn”.

(Tài liệu tham khảo: Investopedia)

  Viện Đào Tạo Kỹ Năng Masterskills chuyên Đào Tạo tại Doanh Nghiệp (In-house) trên Toàn Quốc  
G

0903966729

1
Hỗ trợ bạn qua Zalo